长风

词典名字:

长风

词典发音:

cháng fēng

注音:

ㄔㄤˊ ㄈㄥ

成语繁体:

長風

词典解释

长风[ cháng fēng ]

⒈  远风。

⒉  暴风;大风。

引证解释

⒈  远风。

战国 楚 宋玉 《高唐赋》:“长风至而波起兮,若丽山之孤亩。”
《文选·左思吴都赋>》:“习御长风,狎翫 灵胥。”
刘逵 注:“长风,远风也。”
杜甫龙门阁》诗:“长风驾高浪,浩浩自太古。”
高启 《梦游仙》诗:“长风八万里,夜入通明天。”

⒉  暴风;大风。

玄应一切经音义》卷一引《兼明苑》:“风暴疾而起者谓之长风。”
刘基 《拟连珠》之五十:“长风烈烈,难行折舵之舟。”

网络百科

长风 (词语)

  • 长风,拼音cháng fēng,意为(1).远风。(2).暴风;大风。
  • 近音词、同音词
  • cháng fēng长风
  • chāng fēng阊风
  • chāng fēng昌丰
  • cháng fèng常俸
  • chāng fēng昌风
  • cháng fēng長風
  • chāng fēng昌風
  • cháng fēng常風
  • cháng fēng常风
  • cháng fèng常奉
  • chāng fēng閶風