蒙瞽

词典名字:

蒙瞽

词典发音:

méng gǔ

注音:

ㄇㄥˊ ㄍㄨˇ

词典解释

蒙瞽[ méng gǔ ]

⒈  盲人。

⒉  乐官。古代多以盲人充任,故名。

引证解释

网络百科

蒙瞽

  • 蒙瞽读音méng gǔ ,出自《新唐书·哥舒翰高仙芝等传赞》。
  • 近音词、同音词
  • méng gǔ蒙谷
  • měng gǔ蒙古
  • méng gū蒙辜
  • méng gǔ矇瞽
  • méng gǔ蒙穀
  • méng gǔ朦瞽
  • méng gǔ蒙瞽