芳辰

词典名字:

芳辰

词典发音:

fāng chén

注音:

ㄈㄤ ㄔㄣˊ

词典解释

芳辰[ fāng chén ]

⒈  美好的时光。多指春季。

引证解释

⒈  美好的时光。多指春季。

南朝 梁 沉约 《反舌赋》:“对芳辰於此月,属今余之遵暮。”
陈子昂 《三月三日宴王明府山亭》诗:“暮春嘉月上巳芳辰。”
杨慎 《寿叙庵司马弟》诗:“绕膝斑衣蔗境何须止酒负芳辰。”

网络百科

芳辰

  • 芳辰,汉语词汇。
  • 拼音:fāng chén,
  • 释义:美好的时光。多指春季。
  • 近音词、同音词
  • fāng chén方陳
  • fāng chén芳辰
  • fāng chén方陈
  • fàng chén放臣
  • fàng chén放沉
  • fàng chén放陈
  • fáng chén防尘
  • fáng chén防塵
  • fāng chén芳尘
  • fàng chén放陳
  • fāng chén枋臣
  • fāng chén芳塵