田原

词典名字:

田原

词典发音:

tián yuán

注音:

ㄊㄧㄢˊ ㄩㄢˊ

词典解释

田原[ tián yuán ]

⒈  田野。

⒉  耕种于平原。

引证解释

网络百科

田原 (汉语词语)

  • 拼音:tián yuán
  • 义项一:田野。
  • 唐·储光羲《同诸公秋日游昆明池思古》诗:“凄风披田原,横污益山陂。”
  • 义项二:耕种于平原。
  • 《庄子·达生》:“田原不遇岁,事君不遇世。”
  • 近音词、同音词
  • tiān yuán天元
  • tián yuán田原
  • tiān yuān天渊
  • tiān yuàn天媛
  • tiān yuàn天怨
  • tián yuán田园
  • tiān yuán天緣
  • tiān yuàn天苑
  • tiān yuān天淵
  • tiān yuán天缘
  • tián yuán田園