泠风

词典名字:

泠风

词典发音:

líng fēng

注音:

ㄌㄧㄥˊ ㄈㄥ

成语繁体:

泠風

词典解释

泠风[ líng fēng ]

⒈  小风;和风

引证解释

⒈  小风;和风。

庄子·齐物论》:“泠风则小和,飘风大和。”
成玄英 疏:“泠,小风也。”
吕氏春秋·任地》:“子能使子之野尽为泠风乎?”
高诱 注:“泠风,和风,所以成穀也。”
南朝谢灵运 《初往新安桐庐口》诗:“既及泠风善,又即秋水驶。”
新唐书·柳宗元传》:“蒸为清氛,疏为泠风。”

网络百科

泠风 (词组释义)

  • 泠风,词组基本意思是清风,小风。”李白《登太白峰》诗:“愿乘泠风去,直出浮云间。”
  • 近音词、同音词
  • líng fèng灵凤
  • líng fēng灵封
  • líng fēng泠风
  • líng fēng陵风
  • líng fēng凌风
  • líng fēng聆风
  • líng fēng灵风
  • líng fēng灵峯
  • líng fēng靈風
  • líng fēng靈封
  • líng fēng陵風
  • líng fēng泠風
  • líng fēng聆風
  • líng fēng灵峰
  • líng fēng淩風
  • líng fēng靈峰
  • líng fēng淩风
  • líng fèng靈鳳
  • líng fēng凌風