天期

词典名字:

天期

词典发音:

tiān qī

注音:

ㄊㄧㄢ ㄑㄧ

词典解释

天期[ tiān qī ]

⒈  上天规定的时期。古人行事常委之天命,故称。

⒉  指时序中适于作某事的时机和气候条件。

⒊  指皇帝规定的期限。

引证解释

网络百科

天期

  • 《天期》指上天规定的时期,出自《汉书·广陵厉王刘胥传》。
  • 近音词、同音词
  • tián qí田齐
  • tiān qǐ天啟
  • tiān qì天泣
  • tián qī填漆
  • tiān qǐ天启
  • tiān qí天齐
  • tiān qī天期
  • tiān qì天氣
  • tián qì田契
  • tián qì佃器
  • tiān qì天器
  • tiān qì天气
  • tián qī田七
  • tián qí田圻
  • tiān qǐ天啓
  • tián qí田齊
  • tián qì填砌
  • tián qì田器
  • tiān qí天齊